Châu Tấn vào vai tần phi 20 tuổi được hoàng đế sủng ái còn Lý Thuần hóa thân thành cung nữ thâm hiểm lên chức quý phi. "Như Ý truyện" là dự án cổ trang được kỳ vọng của màn ảnh nhỏ năm 2017. Phim bấm máy từ tháng 8, kể về những âm mưu chốn hậu cung thời nhà Thanh. Trong phim, Hoắc Kiến Hoa vào vai vua Càn Vũ Đồng (sách đã dẫn) đưa một lí do nữa để bác La Căn Trạch. Ông bảo theo Sử kí của Tư Mã Thiên thì thái sử Đam đưa ra thuyết Tần với Chu hợp rồi li, rồi sau có một bá vương xuất hiện, thuyết đó không hợp với tư tưởng trong sách Lão tử . Vũ Đồng (sách đã dẫn) đưa một lí do nữa để bác La Căn Trạch. Ông bảo theo Sử kí của Tư Mã Thiên thì thái sử Đam đưa ra thuyết Tần với Chu hợp rồi li, rồi sau có một bá vương xuất hiện, thuyết đó không hợp với tư tưởng trong sách Lão tử. Như vậy không thể bảo Sau khi tan sở là do Quan Kính và Quách Kiến Vân trợ giúp nhiều hơn. Hà Đường rất ít vào phòng Tần Lý, nhưng cô phát hiện, nhóm người Quan Kính thường xuyên đi vào, như tối hôm Tần Lý uống rượu say, chính là Quách Kiến Vân chiếu cố anh say rượu, thậm chí giúp anh tắm rửa. Lão Tử là người quân tử đi ở ẩn. Con của Lão Tử tên là Tông làm tướng nước Nguỵ được phong ở đất Đoạn Can. Con của Tông là Chú, con của Chú là Cung, chút của Cung là Hà, Hà làm quan thời Hán Văn Đế, con của Hà là Giải làm thái phó của Giao Tây Vương tên là Ngang, nhân đấy cư trú ở Tề. Truyện ngôn tình - Truyện convert; TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile Hướng dẫn đăng truyện trên website mới Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng. If this is your first visit, be sure to check out the FAQ by clicking the link above. 8GOAB. Lúc Hà Đường biết Vương Vũ Lâm, cô chỉ mới 19 đó sinh viên đại học năm thứ nhất mới vừa vào trường không bao lâu, trong trường học hội đoàn lớn nhỏ đang khua chiêng gõ trống chiêu mộ hội viên, lúc Hà Đường cùng Ngô Tuệ Nghiêu trên đường đi đến phòng ăn, bị đàn chị hai bên sạp đưa cho mấy tờ tuyên truyền.“Nhàm chán.” Ngô Tuệ Nghiêu nhìn cũng không nhìn qua liền ném đi, Hà Đường lại chú ý tới một nam sinh đang phát truyền dáng anh ta cao lớn, tóc cắt ngắn ngủn, đeo mắt kính gọng đen, mặc áo phông đen cùng quần dài vàng nhạt đơn giản, trên cổ áo do giặt nên bạc màu, nhưng không che giấu được khí chất lỗi lạc của anh ảnh hưởng từ cha, Hà Đường từ nhỏ đối với người quần áo sạch sẽ liền dễ dàng có thiện cảm, nên dù dưới ánh nắng chói chang nóng bức, cô không khỏi nhìn nam sinh kia vài sinh kia tựa hồ chú ý tới ánh mắt Hà Đường, đi tới mấy bước, cầm tờ tuyên truyền đưa tới trước mặt cô “Bạn học, hoan nghênh gia nhập hội cờ vây, sau này sẽ cùng nhau so tài, không lâu bạn sẽ học được. Bạn yên tâm, tuyệt không buồn tẻ đâu.”Giọng nói của anh ta trầm thấp dễ nghe, Hà Đường nhận lấy tờ giấy, ngẩng đầu nhìn anh ta một cái. Khí trời còn rất nóng, trên trán và sống mũi nam sinh lấm tấm mồ hôi, chạm vào ánh mắt Hà Đường, anh ta liền nở nụ anh cười rất đẹp, nhưng giữa hai chân mày của anh ta lại có một tia lành lạnh mơ hồ, tựa như nụ cười bên ngoài chỉ là để che giấu tâm sự. Ở nét này, anh rất giống Hà Đường liền quyết định gia nhập hội cờ vây ngay, điền xong đơn gia nhập rồi giao cho nam sinh kia, anh đọc lên “Hà …… Thường?”“Ha ha ha ha!” Ngô Tuệ Nghiêu ở bên trên cười thật đính chính “Là Hà Đường, là đường của hoa hải đường .”“Ồ, xin lỗi.” Nam sinh mỉm cười, “Hà Thường, Hà Đường, không phân biệt rõ ràng lắm.”“Phốc ……” Ngô Tuệ Nghiêu không nhịn được, “Hà Đường, xong chưa? Xong rồi thì đi đi, đợi lát nữa là xếp hàng mua cơm sẽ rất dài đó.”Hà Đường lúc này mới lưu luyến không muốn rời đi. Lát sau, Ngô Tuệ Nghiêu nói với hai bạn khác cùng phòng “Mấy bạn biết không, bộ dạng Hà mẹ nhìn nam sinh kia, ánh mắt kia, nước miếng kia, cứ như đang nhìn một cái bánh bao lớn thơm ngào ngạt ấy!”Các bạn cùng phòng cười to, Hà Đường mắc cỡ, mặt đỏ bừng “Đừng nói nhảm!”“Ai nói nhảm chứ!” Ngô Tuệ Nghiêu lắc đầu “Cậu đúng là điên mà, một cô gái lại chơi cờ vây.”Hà Đường nói “Kỳ thật là mình biết chơi.”“ ! ”Hà Đường không có nói dối , cuộc sống ở thị trấn nhỏ nơi cô ở đơn giản nhưng cũng tịch mịch, Hà Khánh Quốc không thường xem ti vi, cũng không đi đánh mạt chược, ngoài công việc bận rộn, điều ông yêu thích nhất chính là đánh vây, cờ tướng…… mỗi loại cờ chơi cũng không tệ, Hà Hải cùng Hà Đường từ nhỏ mưa dầm thấm đất, cũng học được một chút từ động đầu tiên của hội cờ vây chính là hoan nghênh hội viên mới, Hà Đường đến nơi vừa nhìn, trong số người mới, có một phần ba là nữ trưởng là một nam sinh họ Chu mập mạp, nhìn 7, 8 cô gái, vui vẻ như muốn bay lên, luôn miệng nói “Thật là nhờ phúc của Vương Vũ Lâm! Công lực của mỹ nam quả nhiên lợi hại!”Hà Đường không biết Vương Vũ Lâm là ai, cô cũng không nhìn thấy nam sinh phát truyền đơn ngày đó, cô không dám hỏi. Cho đến cuối tháng 9, trong một lần hoạt động hội, hội trưởng Chu gọi mọi người cùng đi ăn, Hà Đường mới thấy người ra anh ta chính là Vương Vũ Lâm, là sinh viên năm ba đại học kiến trúc . Mặc dù anh là cựu hội viên của hội cờ vây, nhưng gần đây đều bận rộn giúp giáo sư làm luận văn, còn tất bật tìm việc làm, nên có thời gian tham gia hoạt động, hôm chiêu tân chẳng qua là đến giúp một nghĩ tới, chỉ bằng gương mặt của anh ta mà đã chiêu mộ được nhiều nữ sinh như vậy cho hội cờ như mình cũng vì anh ta mới tham gia vào hội cờ vây… Hà Đường cảm thấy rất thẹn thùng, nhưng được gặp lại anh ta lần nữa, trong lòng cô vẫn là rất vui Vũ Lâm thấy Hà Đường, lại vẫn nhớ cô, anh giơ tay lên chào hỏi “Hi, Tiểu hòa thượng!”Từ đó về sau, mãi cho đến khi anh tốt nghiệp, “Tiểu hòa thượng” là cách gọi đặc biệt thuộc về Vương Vũ Lâm.******Rất nhanh đã đến trước ngày mở thầu, Vương Vũ Lâm triển khai một chút hạng mục cần chú ý với Hà Đường, để cô mang theo tiêu thư đi Trung Cần đóng nói “Đóng dấu xong rồi thì em cứ giữ cẩn thận. Trước 9 giờ sáng mai mang theo tiêu thư đến sảnh Tùng Trúc ở lầu 3 của khách sạn Nghiễm Thắng, đem nộp tiêu thư, chờ mở thầu, ký tên xác nhận xong thì có thể đi rồi, không có gì phức tạp, đừng khẩn trương.”Hà Đường từng theo đồng nghiệp tham dự qua mấy lúc mở thầu, hiểu được quá trình, nhất là vây tiêu, càng đơn giản hơn. Tiểu Huyền Cô đơn giản nhưng tôi thì muốn chết đây này, toàn dùng từ chuyên ngành, tôi đi chết cho cô coiNên cô tràn đầy lòng tin trả lời “Được!”Sau khi ăn cơm trưa, Hà Đường mang theo tiêu thư một lần nữa tới Cẩm Hoành Quốc Tế. Lần này, sau khi cùng cô gái ở quầy tiếp tân trao đổi, Tạ Vĩ Văn trực tiếp đi ra gặp ta dẫn Hà Đường đi phòng làm việc tổng hợp, sau khi cẩn thận kiểm tra tiêu thư, trưởng phòng bắt đầu đóng dấu. Tiêu thư tổng cộng có hơn ba đến bốn trang, mỗi trang đều phải xem xét kỹ càng rồi mới đóng dấu, cho nên rất tốn thời gian. Một hồi sau, Tạ Vĩ Văn đứng chờ bên cạnh thật nhàm chán, liền bắt chuyện tán gẫu với Hà ta liếc tiêu thư, nhìn giá cả trên đó, nói “Thầu nhỏ vậy mà Phú Dương cũng muốn tham gia?”Đây là công trình trang hoàng bên ngoài khách sạn Tạp Lệ bốn sao mới xây, số tiền trả giá khoảng chừng 360 vạn. Dù Hà Đường chỉ mới vào làm ở kiến trúc Phú Dương mấy tháng nhưng cũng hiểu rõ, hạng mục này cũng không được coi là nói “Công ty chúng tôi có điều kiện chỉ có thể làm công trình này thôi, hơn nữa dự án này chúng tôi làm xong, cấp trên cũng sẽ coi trọng. Đương nhiên, không thể so với Trung Cần rồi, công trình nhỏ như vậy công ty các anh chắc sẽ không tiếp nhận đâu.”Tạ Vĩ Văn không chút khiêm tốn gật đầu “Đúng vậy, dự án quá nhỏ, bây giờ có mấy công trình lớn đều muốn bộ phận công trình và bộ phận thiết kế của chúng tôi làm mà không giúp được. Thậm chí chúng tôi tìm không ra người để giúp các người mở thầu.”Hà Đường nhìn chung quanh một chút, hỏi ra nghi vấn của mình “Trung Cần chỉ có nơi này thôi sao?”“Dĩ nhiên không phải.” Tạ Vĩ Văn nói, “Ở Thành Nam, chúng tôi có một mảnh đất, toàn bộ công ty đều là ở đó, coi như là bộ phận lớn của Trung Cần, bộ phận công trình, bộ phận thiết kế, bộ phận kỹ thuật, những ngành trọng yếu đều nằm ở đó. Còn ở đây là chỉ là trụ sở chính của Trung Cần, chỉ có bộ phận nghiệp vụ, bộ phận nhân sự, cùng bộ phận tài vụ làm việc ở chỗ này.”“Ồ, thì ra là như vậy.” Hà Đường chợt hiểu ra, quy mô của kiến trúc Phú Dương so với Trung Cần nhỏ hơn một chút, nhưng chỗ làm việc so với Trung Cần ở Cẩm Hoành Quốc Tế lại lớn hơn nhiều, nên cô đoán mãi không ra tại sao một tầng lầu của Cẩm Hoành Quốc Tế làm sao có thể chứa hết nhiều người của Trung Cần như Vĩ Văn nói tiếp “Kỳ thật tách ra hai nơi làm việc như vậy cũng hơi phiền toái, nhưng vì ông chủ lớn chúng tôi…… Ờ, anh ấy thật sự thích nơi này.”Chủ nhiệm của văn phòng Trung Cần là một mỹ nữ, lúc này đã trừng mắt với Tạ Vĩ Văn, Tạ Vĩ Văn vội vàng ngậm Đường không rõ chuyện gì, nên cũng im lặng đi đóng dấu xong, Tạ Vĩ Văn giúp Hà Đường niêm phong tiêu thư , Hà Đường hướng Tạ Vĩ Văn nói lời cảm ơn, rồi rời khỏi Trung Cần.******Sáng thứ Hai, Hà Đường thật sớm liền chạy tới khách sạn Nghiễm Thắng, tìm được sảnh Tùng Trúc ở lầu ba, cô cố gắng bình tĩnh rồi bước là một phòng họp nhỏ, mọi người bên đấu thầu đã đến, Hà Đường nộp tiêu thư của Trung Cần rồi tìm một chỗ ngồi xuống chờ lâu sau, đại diện trả giá của các đơn vị cũng đến, người trả giá của kiến trúc Phú Dương là Vương Vũ Lâm, vì tiêu là Phú Dương khởi đầu vòng tiêu, cơ bản nắm chắc phần thắng, cho nên anh ta tự mình đến. Chờ mở hết tiêu, Vương Vũ Lâm còn muốn mời các đại diện đơn vị vây tiêu cùng ăn thủ tục được tiến hành theo trình tự. Không nghĩ tới lúc mở thầu, công ty Tân Cảnh Vạn mở báo giá ra , khiến cho rất nhiều người đang có mặt đều ngưng đọng trong lòng một Đường không hiểu có chuyện gì xảy ra, nhưng cô có thể cảm nhận được bầu không khí trong nháy mắt nổi lên biến hóa. Cách đó không xa, Vương Vũ Lâm đôi mày nhíu lại, ánh mắt sau tròng kính nhìn chằm chằm lên hình chiếu giá của các đơn vị mở thầu, ánh mắt hết sức bén tiêu một giờ, đại diện các đơn vị trả giá đang chờ đợi ở sảnh Tùng Trúc. Đến giờ, một người đàn ông trung niên mang giày tây cùng nhân viên làm việc của công ty đại lý đấu thầu đi vào, hướng về mọi người tuyên bố kết quả bình tiêu.“Tên thứ nhất là Trung Cần, tên thứ hai là Tân Cảnh Vạn, tên thứ ba là Phú Dương. Xin mời đại diện trả giá của 3 đơn vị này ở lại, những người khác có thể đi trước, xin mọi người giữ liên lạc, cám ơn.”Hà Đường bối rối, tiêu này hoàn toàn là Phú Dương nhảy vào, các đơn vị bồi tiêu mở giá đều là tính toán ra giá sao để cho Phú Dương đứng nhất. Bây giờ là tình huống gì đây? Trung Cần thứ nhất? Phú Dương chỉ có thứ ba?Hà Đường không nhịn được hướng tầm mắt đến Vương Vũ Lâm có ý hỏi, sắc mặt Vương Vũ Lâm so với khi nãy đã nhẹ nhàng một chút, anh ta thấy được ánh mắt của Hà Đường, nhưng chỉ là nhìn cô gật đầu một là ý gì? Ý anh là muốn cô tùy cơ ứng biến sao?Khi Hà Đường lên ký tên, người đàn ông trung niên mặc âu phục của đơn vị nghiệp chủ kia gọi cô lại.“Cô là đại diện trả giá của Trung Cần?”Hà Đường dừng bước, gật đầu “Đúng vậy, tôi họ Hà.”“Hà tiểu thư thật trẻ tuổi, tôi là Kiều Thắng Xương, lần này thật không nghĩ tới, chúng ta còn có thể cùng Trung Cần cùng nhau hợp tác, thật vinh hạnh.”Ngữ khí của ông ta rất thành khẩn, trong lời nói lộ ra tin cậy đối với Trung Cần. Hà Đường khẽ mỉm cười, không lên tiếng, lúc này cười ngây ngô có thể chiến thắng hết Vũ Lâm không một tiếng động đi tới bên cạnh họ, cách đó không xa, Hà Đường hơi an tâm, nghe được Kiều Thắng Xương nói “Không biết Tần tổng dạo này thân thể thế nào, tôi đã một năm không liên lạc với anh ta.”Hà Đường căn bản không phân biệt được anh ta nói là Tần đổng hay Tần tổng. Thật ra cô hoàn toàn không biết hai người này khác nhau, trong đầu đang nghĩ tới bộ dáng của Tần Miễn, thân thể anh ta cường tráng như vậy sao có thể có chuyện gì chứ, vì vậy trả lời ngay “Anh ta khỏe lắm.”Kiều Thắng Xương gật đầu một cái “Vậy thì tốt. Công trình lần này do các người làm, tôi rất yên tâm. Lần trước hợp tác cùng quý công ty rất thành công, tôi vẫn đang suy nghĩ khi nào có thể sẽ cùng Tần tổng hợp tác, chẳng qua không nghĩ tới lại là một công trình nhỏ như vậy.”Hà Đường tiếp tục cười ngây ngô “Ha ha, chúng tôi cũng rất vinh hạnh.”Lúc này nhân viên của đại lý cơ cấu đấu thầu đi đến, gọi Hà Đường đi qua ký tên này nọ, Hà Đường vội nói "Quản lí Kiều, tôi đi trước, chúc chúng ta hợp tác vui vẻ."“Được. Gặp lại sau.” Kiều Thắng Xương ha ha cười một tiếng, đột nhiên nhớ tới cái gì, lại gọi Hà Đường. Ông ta rút ra một tấm thiệp mời từ công văn trong túi xách đưa cho Hà Đường, “Đúng rồi Hà tiểu thư, đây là tối mai D thị có mở một buổi đấu giá trang sức. Ở đây tôi có mấy tấm thiệp mời, tôi cảm thấy, cô là cô gái còn trẻ như vậy, đối với những sự kiện thế này chắc hẳn cảm thấy hứng thú, có thời gian thì đi tham dự một chút đi.”Hà Đường nhìn Vương Vũ Lâm một cái, người phía sau khẽ gật đầu, Hà Đường nói tiếng “Cảm ơn”, rồi nhận thiệp đi sau khi làm xong tất cả thủ tục, Hà Đường nhất thời cũng không biết nên đi đâu, lúc ngồi ở trạm xe buýt chờ xe, Vương Vũ Lâm gọi điện tới.“Quản lý Vương!” Hà Đường nhận, “Sao Phú Dương lại không trúng thầu?”Vương Vũ Lâm thanh âm rất thấp “Tân Cảnh Vạn có nhúng tay vào, bọn họ ra giá vốn là xếp hàng thứ nhất, cơ cấu đại lý đấu thầu nghĩ biện pháp khấu trừ bọn họ, mới để cho Trung Cần thăng lên thứ nhất.”“Ờ…… vậy làm sao bây giờ?”“Không sao cả, Trung Cần trúng thầu chẳng khác nào chúng ta trúng thầu, anh sẽ liên hệ với bên Tần đổng.” Nói tới đây, Vương Vũ Lâm cười một tiếng, “Tiểu Hà, vừa rồi em biểu hiện rất tốt.”Hà Đường trong lòng nhè nhẹ ngọt ngào “Không phải đâu, thật ra em rất hồi hộp.”Vương Vũ Lâm nói “Bộ dáng như vậy, em về công ty trước đi, anh muốn mời những người khác ăn cơm, sau khi trở về cũng không cần nói với người khác những chuyện này, hiểu chưa?”“Hiểu.”“Ừ, vất vả rồi, gặp lại sau.” Vương Vũ Lâm đang muốn cúp điện thoại, Hà Đường kêu lên, “Ơ, ơ quản lý Vương, vậy cái thiệp mời ngày mai đó, làm sao bây giờ?”Vương Vũ Lâm nhanh chóng nói “Nếu em rảnh rỗi, đi đến đó một chút cũng tốt.”“A ……”“Yên tâm, anh cũng sẽ đi.” Thanh âm ôn hòa của Vương Vũ Lâm khiến trong lòng Hà Đường an định, “Dĩ nhiên, chúng ta phải giả bộ như không quen biết.” Đoạn đường tiếp theo, tay Tần Lý và Hà Đường vẫn luôn nắm lấy ngẫu nhiên quay đầu nhìn gò má cô gái bên cạnh. Cô cúi đầu, đôi môi có chút cong lên, lông mi thật dài cong vút, những lúc tâm tình bối rối hai má cô thoáng chốc sẽ đỏ bừng là người con gái dễ mặt đỏ nhất mà anh từng gặp không nói gì quay đầu lại, khóe miệng mỉm cười, nghĩ thầm, vẫn còn nhiều thời xe chạy đến nhà Hà Đường đã là giờ cơm chiều. Về chuyện Tần Lý có nên vào nhà hay không, Hà Đường không cùng ý kiến với Lý cảm thấy buổi sáng huyên náo nên chưa nói được rõ ràng, mọi người qua loa rồi tan này hẳn là bố mẹ Hà Đường cùng Hà Hải đã bình tĩnh lại, anh phải nên quay lại nói chuyện lần Đường thì cảm thấy anh không cần lại ra mặt. Trước mắt, đối với quan hệ của hai người, trong lòng cô vẫn còn có chút do dự không yên, nếu Tống Nguyệt Nga lại đề cập đến chuyện muốn Tần Lý cưới cô, chắc Hà Đường sẽ xấu hổ đến độn thổ cũng không phải là hoàn toàn không tin tưởng thuyết phục được mẹ của mình, dù sao cũng ở chung mười mấy năm, Hà Đường ít nhiều cũng có thể biết được tính tình của Tống Nguyệt nói với Tần Lý "Anh quay lại khách sạn chờ em trước đi, em sẽ nói rõ ràng với bố mẹ, sau đó thu thập đồ đạc rồi tới tìm anh, chúng ta trở về D thị.""Mẹ em thật sự sẽ không làm khó em chứ?" Tần Lý Đường kiên định lắc đầu "Sẽ không đâu."Tần Lý trầm ngâm trong chốc lát, rốt cuộc gật đầu "Được, vậy em vào nhà đi, có chuyện gì thì gọi điện thoại cho anh, anh lập tức tới ngay.""Vâng." Hà Đường đáp lại, nở nụ cười với má cô gái trẻ trắng hồng mịn màng, một đôi mắt to trong trẻo, lúc cười đặc biệt đáng yêu. Tần Lý không khỏi ngẩn người, đưa tay trái đến trên má cô, đầu ngón tay khẽ chạm vào những sợi tóc rũ trên má, nhẹ nhàng vén ra sau tai của Đường đỏ mặt nhìn anh, động cũng không dám mặt Tần Lý càng ngày càng nhu, rốt cuộc anh nói "Được rồi, em đi đi, đi nhanh về nhanh."Hà Đường thản nhiên cười, xoay người xuống khi nhìn cô đi vào cửa, Tần Lý ngồi trên xe một lát, vẫn chưa nói lái xe Hữu Kiệt và Quan Kính cũng không dám hỏi anh, hai người giống như đầu gỗ ngồi ở phía nhiên, Tần Lý ung dung mở miệng "Này, hai người đó nha, đừng ở đó mà giả bộ. Chẳng lẽ không cảm thấy có cái gì khang khác sao?"Quan Kính vẫn là không dám nói lời nào, ngược lại Mã Hữu Kiệt đánh bạo hỏi "A, Tần tổng, khác là có cái gì khác vậy? Tôi cũng không có phát hiện nha."Tần Lý tâm tình vui vẻ nở nụ cười, ngón tay gõ gõ tay vịn ghế ngồi, hỏi ngược lại "Ủa? Không phát hiện gì sao?"Đến đây, Quan Kính cùng Mã Hữu Kiệt rốt cuộc không nhịn được nữa, liếc mắt nhìn nhau rồi cùng nở nụ Lý lắc đầu, không nói giỡn với họ nữa, anh đưa tay day day mi tâm, bình tĩnh nói "Được rồi, lái xe đi."******Lúc Hà Đường vào nhà, Tống Nguyệt Nga đang chuẩn bị cơm tối, Hà Hải xem tivi, thấy Hà Đường họ cũng không có nhiều phản ứng Đường yên lặng lên lầu, thấy cửa phòng ngủ của bố mẹ mở, cô thò đầu vào trong thăm dò, phát hiện bố đang ở trên sân thượng tưới Đường đi vào rồi gọi ông "Bố."Hà Khánh Quốc quay đầu, thấy con gái, trên mặt lộ ra một chút tươi cười."Tiểu Đường, con lại đây." Ông đưa tay vẫy cô, "Con tới nhìn xem, những cây hoa này có phải đều đã lớn rất nhiều hay không."Hà Đường đi đến bên cạnh bố, thấy Hà Khánh Quốc đang tưới nước mấy bồn hải thật, cô không nhớ rõ lúc rời đi, bộ dạng những cây hoa này cao bao nhiêu, nhưng bây giờ xem ra, mỗi bồn hải đường đều rất cao, rất có sinh khí, hiển nhiên là Hà Khánh Quốc chăm sóc bọn chúng rất chậm rãi nói "Mỗi lần nhìn đến những bồn hoa này là lại nghĩ đến con. Nghĩ đến con gái của bố, một thân một mình ở bên ngoài, cũng không biết là có sống tốt hay không."Mới nói một câu này, hốc mắt Hà Khánh Quốc liền ươn ướt, ông đưa bàn tay thô ráp lau nước mắt, nức nở nói, "Tiểu Đường, bố thật xin lỗi con."Hà Đường đứng bên cạnh Hà Khánh Quốc, nhất thời không biết nên nói gì. Cô cũng không phải là người tính tình lạnh nhạt, nhưng là sống trong một gia đình như vậy, mỗi ngày đối mặt với mẹ và anh hai như vậy, cô đã học được cách khống chế cảm xúc của của cô đặt trên vai bố, nhẹ giọng nói "Bố, đừng nói như vậy."Hà Khánh Quốc dần dần tỉnh táo lại, nói "Tiểu Đường, chiều nay bố và mẹ con đã nói chuyện với nhau. Bố mẹ muốn con gả cho chàng trai họ Tần kia, thật cũng là ủy khuất cho con. Tình huống hiện nay con cũng biết đấy, người kia cho chúng ta 20 vạn, mẹ con nhận thì sẽ không có khả năng trả lại, số tiền đó là để Tiểu Hải trị bệnh, chắc cũng đủ cho một thời gian, cho nên bố khuyên mẹ con, kêu bà ấy trước không cần náo loạn. Còn con, tối nay sửa soạn thu dọn rồi ngày mai trở về D thị đi, ở lại đây để chậm trễ công việc thì không tốt."Hà Đường giật mình một lát, không tiêu hóa được tin tức này, hỏi "Mẹ chịu để cho con đi rồi ạ?" D!đ~L_Q Đ Hà Khánh Quốc gật đầu "Cậu thanh niên họ Tần kia tuy rằng thân thể tê liệt nhưng cũng là từng trải việc đời. Bố đã nhìn ra, bất luận mẹ con có nháo như thế nào, cậu ta cũng không hứa hẹn với chúng ta bất cứ điều gì. Thật ra mẹ con đã thấy hối hận vì xé mất chứng từ mà cậu ta đã ký tên, bà ấy là người như thế nào con cũng biết rồi, không suy nghĩ chín chắn, cho nên hiện tại bà ấy hy vọng con có thể tiếp tục mối quan hệ tốt với cậu Tần kia, dù sao... con biết mà, cậu ta... điều kiện kinh tế không tệ, sau này...Tiểu Hải còn phải trị bệnh, bây giờ chúng ta cũng không thể nào vay mượn xung quanh nữa, quen biết một người như vậy... vẫn là tốt nhất."Càng nói Hà Khánh Quốc càng ấp a ấp úng, Hà Đường lại hiểu rõ ý tứ của trắng ra là, vẫn là muốn cô đồng ý gả cho Tần tình Hà Đường phức tạp, buồn bực không lên Khánh Quốc vỗ vỗ vai cô, nói "Tiểu Đường, con thông cảm cho mẹ con, nếu Tiểu Hải có mệnh hệ gì, bà ấy thật sự sống không nổi nữa." Nghe những lời như vậy, Hà Đường đã muốn chết lặng, cô gật đầu nói "Con biết rồi ạ."******Hà Đường không ăn cơm chiều, cô thu dọn hành lý của mình, chào bố rồi rời khỏi đầu đến cuối, Tống Nguyệt Nga không hề nói với cô một lời nào, ánh mắt Hà Hải nhìn cô cũng thập phần cổ quái, Hà Đường cũng không để ý, dường như chỉ muốn một mạch chạy tới khách biết vì sao, lúc này đây cô vô cùng muốn gặp Tần đại sảnh khách sạn, Hà Đường gọi điện thoại cho Tần Lý, không lâu sau, ba người Tần Lý liền mang theo hành lý xuống thấy Hà Đường, anh quan tâm hỏi "Bố mẹ em có làm khó dễ em hay không?" Hà Đường dùng sức lắc đầu "Không có."Tần Lý thấy sắc mặt cô như thường nên có chút yên tâm, bốn người ăn bữa tối tại nhà hàng khách sạnh, sau đó chuẩn bị xuất phát trở về D đường về, đối với Tần Lý cùng Hà Đường mà nói, tâm tình cả hai đều hoàn toàn bất đầu, hai người còn có chút rụt rè, nhàn nhạt nói chuyện, mỗi khi ngẫu nhiên tầm mắt giao nhau, Tần Lý luôn thản nhiên nhìn chăm chú vào Hà Đường, còn Hà Đường thì lại bất an vội vàng quay đầu sự khẩn trương và ngượng ngùng của cô cũng không duy trì được lâu, theo bóng đêm càng ngày càng nặng, không khí trong xe dần dần thả lỏng người đều mệt mỏi.~~~~~~~~D~i~ệ~u ~~~H~u~y~ề~n~~~~~~~Sau khi lái được bốn tiếng, Mã Hữu Kiệt đổi cho Quan Kính, anh ta ngồi ở ghế lái phụ nghiêng đầu này đã là 12 giờ rưỡi rạng Lý cảm thấy mệt mỏi, anh uống một ngụm trà để nâng cao tinh thần, nhưng vẫn không ngăn được cơn buồn ngủ ập đến, nhìn qua Hà Đường bên cạnh, cũng đang ôm cánh tay dựa vào ghế mà dù trong xe có mở sưởi, Tần Lý vẫn sợ cô sẽ bị lạnh, liền lấy ra chăn đến lên người Đường giật mình tỉnh lại, thấy Tần Lý đang nhìn mình, trong mắt nổi tia máu nhợt nhạt, đáy mắt còn có hai quầng thâm, không khỏi có chút lo đem chăn trả lại cho anh, nói "Anh đắp đi, em không lạnh. Bộ dạng anh thoạt nhìn mệt chết đi, có phải mệt lắm không?"Tần Lý nhìn cô trong chốc lát, đột nhiên nhấn nút nâng tấm cách ly lên, âm thanh máy móc đánh thức Mã Hữu Kiệt, anh ta quay lại nhìn hàng ghế sau đã phong bế cách âm, thực tai nhịn không được, hưng phấn tán gẫu với Quan Kính."Anh Kính, vừa rồi anh có nhìn thấy không, lão đại với cô ấy nắm tay nhau đó."Quan Kính lái xe, thản nhiên nói "Nắm tay thì nắm tay thôi, cậu ấy cũng 27 rồi, cũng không phải là đứa trẻ nữa, tìm bạn gái thì cũng là bình thường a.""Em lại cảm thấy cao hứng vì anh ấy đấy!" Mã Hữu Kiệt thật sự mừng như điên, "Em thật không nhìn ra là lão đại lại thích mẫu người như vậy a. Chẳng trách nào anh ấy thờ ơ với những đại mỹ nữ siêu cấp, thì ra là thích cô gái ôn nhu thanh thuần dễ thẹn thùng."Quan Kính cười nói "Cậu cũng đừng xen vào việc của người khác, lo mà ngủ đi, nếu không ngủ được thì lái xe tiếp đi, để tôi ngủ."Mã Hữu Kiệt vội vàng ngậm ghế ngồi phía trái Tần Lý mở tấm chăn lông ra, lại một lần khoác lên người Hà Đường, không để cô từ đó tay trái anh chống ghế ngồi, nhích người sang bên phía Hà Đường một chút, lấy cằm điểm điểm vai trái của mình, nói “Cho em mượn vai anh gối đầu đó”Hà Đường "…"Tần Lý đợi trong chốc lát, không thấy Hà Đường có phản ứng gì, anh liền tìm một tư thế thoải mái dựa vào, đối Hà Đường nói "Đừng suy nghĩ nhiều, mau ngủ đi, còn mấy tiếng nữa mới đến D thị."Hà Đường thẫn thờ một lát, rốt cuộc lấy lại bình tĩnh, cũng ngả người dựa vào ghế ngồi. Cô bất chợt ngước mắt lên, phát hiện Tần Lý nghiêng đầu, khuôn mặt cách cô rất mặt anh mặc dù mỏi mệt, nhưng ý cười trong mắt vẫn rõ ràng như đó, tay trái anh lặng lẽ đưa qua, lại một lần nắm tay phải Hà Đường. Vì hai người ở trong một không gian tương đối riêng tư, Hà Đường không còn khẩn trương như lúc chiều chí, bàn tay nhỏ bé cô nằm gọn trong lòng bàn tay anh, ngón tay còn nhẹ nhàng vòng quanh ngón tay của ngón tay thon dài ấm áp, làn da mịn màng, các đốt ngón tay rõ ràng, móng tay cắt gọn sạch sẽ...D ! i / ễ , n – đ ~ à n L ! ê Q /u ý Đ,ô~nTrong lòng dâng lên một loại cảm giác kỳ dị, Hà Đường cảm thấy mình mặt đỏ tim đập rộn, trong lúc nhất thời ngay cả hô hấp đều có chút khó là lần đầu tiên trong cuộc đời cô, cùng một chàng trai trẻ tiếp xúc thân mật như Đường dường như khó có thể ứng đối loại cảm xúc này, bối rối muốn chạy trốn, nhưng vừa ngước mắt chạm được ánh mắt ôn nhu của Tần Lý, cô lại cảm thấy tâm tình tán loạn dần dần bình tĩnh cảm giác này thật quá tệ rất cổ Lý tò mò nhìn vẻ mặt cô gái này không ngừng biến hóa, điểm duy nhất thay đổi nhiều nhất chính là sắc mặt của cô. Gương mặt tròn tròn đó mặt ửng hồng đến chết người, cũng không biết trong lòng cô suy nghĩ điều gì. Tần Lý quyết định trấn an cô một nắm chặt tay Hà Đường, nói "Anh nghe bố mẹ em gọi em là Tiểu Đường.""Vâng.""Vậy dì của em gọi em là gì?"Hà Đường suy nghĩ một chút, đáp "Cũng gọi là Tiểu Đường, nhưng có đôi khi dì cũng gọi em là Đường Đường." tang’ – hải đường"Đường Đường, Đường Đường." Tần Lý nhắm mắt lại lẩm bẩm mấy lần rồi mở to mắt nói, "Vậy anh cũng gọi em là Đường Đường, nhưng không phải tên Đường của em."Hà Đường không hiểu “Vậy chứ là Đường nào?” "Đường của mật đường." đồng âm tang’ nhưng khác nghĩa với hoa hải đường đường, đường mà A Lý gọi là đường của chất ngọtÂm thanhcủa anh giữa đêm khuya có vẻ gợi cảm lại mị hoặc, lại bởi vì mệt mỏi mà hơi khàn khàn, càng lộ vẻ tình tứ dồi nhẹ giọng bên tai cô "Đường Đường, là nhũ danh *dành cho em, nhớ kỹ, không được nói cho người khác nghe."* Nhũ danh tên gọi thân mậtTrái tim Hà Đường bỗng nhảy ra khỏi lòng lại cười rộ lên, lông mi dài bỗng lay động, anh nói "Còn nữa, sau này gọi anh là A Lý.""..."******Hà Đường không biết mình thiếp ngủ từ lúc cô biết rõ,lúc cô tỉnh lại cô đang gối đầu trên vai của và Tần Lý dựa sát vào nhau, tấm chăn lớn kia đắp trên hai người, tay của họ vẫn gắt gao nắm lấy nhau như mắt Hà Đường có chút mỏi nhừ, dụi dụi mắt rồi quay đầu nhìn bên ngoài cửa trời dần dần sáng, cột mốc trên đường cao tốc từng cái từng cái nhanh chóng lui lại phía sau. Cô có chút mê man, không biết mình đang ở đâu, đột nhiên nghe được có người nói bên tai cô " Đường Đường, tỉnh dậy đi, chúng ta về đến D thị rồi." 8 bình luận về “[Hiện Đại] Hà Tần Hợp Lý – Hàm Yên” Phong Bảo Di haha, đọc truyện một lèo lun, giờ mới để ý cái ảnh bìa của nàng = giống cái ốp đt của ta 😂 y choang lun *≧∀≦* ThíchĐã thích bởi 2 người Sen Xuynh Xoắn Phong Bảo Di à hok phởio`´ o, hình bìa của truyện ở phía trên ấy, ta hok có ở nhà hok có máy tính nên hok comment dc từng chương T . T, xin lỗi nàng trước. Ta bị đồng cảm với tâm lý của anh Lý vì ta cũng bị mất một thứ, đọc mà cứ chảy nước mắt thôi 。゚゚´`゚゚。 ThíchĐã thích bởi 1 người Sen Xuynh Xoắn K cần mỗi chương đều cmt nha bạn, ít nhưng “chất” là được rồi -‿‿-. Nãy Sen vô tình bấm blog nhà bạn thì phát hiện từ giờ k thể gọi bằng “nàng” được rồi ^^. Mà, A Lý vẫn chưa tới giai đoạn ngược nhất đâu, tới lúc đó sợ bạn khóc lục lội nhà cửa luôn í = ThíchThích Ngan Nguyen Cho mình hỏi sao ở phần mục lục của truyện chỉ có 91 chương vậy? Mình muốn xem tiếp nhưng không biết ở đâu, mong mọi người chỉ bảo. ThíchĐã thích bởi 1 người Sen Xin chào, bạn có thể tìm tiếp các chương truyện bằng cách nhấp vào thẻ “A Lý” trong mục “Thẻ nhà tui” nhé ThíchThích Yanyan Chào bạn! Biết truyện lâu rồi mà giờ mình mới đọc Cám ơn bạn đã edit nha ThíchĐã thích bởi 1 người Cá voi nhỏ 52Hz Mình vừa đọc xong, cảm ơn bạn đã edit ThíchĐã thích bởi 1 người ★Người đẹp à, nhắn gửi iu thương đi nạ★ヾ☆’∀’☆ ≧▽≦/ o´`oノ ∑O_O; ゚ロ゚ ⊙_⊙ ¬‿¬ →_→ ¬_¬ ヽ  ̄д ̄ノ ┐ ̄∀ ̄┌ ┐︶▽︶┌ ╮ ̄~ ̄╭ °△°︴ T▽T ╥﹏╥ ╯︵╰, 。・゚゚*>д<*゚゚・ oTヘTo ノ°益°ノ ╬◣﹏◢ ; ̄Д ̄  ̄ε ̄@ ≧◡≦ ♡ ˘⌣˘♡˘⌣˘ ´∀`ノ~ ♡ ´ ▽ ` ✧✧ ◕‿◕ヽo^―^oノ╰▔∀▔ ^▽^ ≧◡≦ o´∀`o o´▽`o ☆▽☆ -‿‿-

truyện hà tần hợp lý