Điều 12. Trách nhiệm của Bộ Tài chính. 1. Ban hành quy tắc, điều khoản bảo hiểm, mức phí bảo hiểm đối với các sản phẩm bảo hiểm bắt buộc sau: a) Bảo hiểm công trình trong thời gian xây dựng; b) Bảo hiểm trách nhiệm nghề nghiệp tư vấn đầu tư xây dựng;
Chương 11: Du học. Từ lúc găp cô anh không tài nào tập trung vào công việc được, những lời anh nói với cô có phải quá đáng lắm không? Anh nhắm mắt suy nghĩ nhớ đến gương mặt thất vọng về anh, lòng anh cảm thấy đau nhói lên không biết vì sao?
Yêu em, anh đừng quá vồn vã. Cũng đừng hy vọng mang những trò tán gái cũ rích học được trong phim ra để sử dụng với em, vô ích thôi. em sẽ không trách anh đâu. Nên anh phải biết lúc nào nên nhu, lúc nào nên cương (vì em bá đạo nên em muốn chàng trai của em cúng phải bá
Chồng tôi có trách nhiệm với gia đình, vợ con, chăm chỉ làm ăn, tính hơi nóng. Vì tính chất công việc, anh hay phải đi làm xa. Tôi đã nói chuyện với chồng nhiều lần, yêu cầu anh không làm việc đó nữa, vậy mà sau một thời gian ngắn lại thấy anh tái phạm.
Theo thống kê, kể từ khi Haaland gia nhập Dortmund năm 2020, chỉ có Robert Lewandowski là ghi nhiều hattrick cấp CLB và ĐTQG hơn. Tân binh Barcelona có 9 cú hattrick trong giai đoạn này, riêng Haaland xếp sau với 7 cú hattrick. Một thành tích đáng nể. Trước khi cập bến Etihad hè này, Haaland
Chương 14: Quá đáng. Bùi Lạc Phong sớm đã nắm giữ đúng chừng mực, anh ta không tổ chức buổi họp báo lớn là muốn khống chế tình thế tiến triển ở trong tay mình. "Tất cả đều không phải. Chuyện lần này là ngoài ý muốn. Tôi không ngờ cử chỉ vô tâm của tôi sẽ mang
ce9E. Editor Mứt ChanhTên gốc 怪你太可爱Số chương 76 Mỗi tuần tớ sẽ đăng 2-3 chương Văn án 1 Mối tình đầu có một loại khá thường gặp, chính là “tớ thích cậu, nhưng ngay cả tớ cũng không nhận ra.” Văn án 2 Anh là Khả Ái, còn cô là cô gái nhỏ đáng yêu. *Giới thiệu tình tiết Sau cùng, Chung Khả và Dương Tâm Dược đều thuận lợi tốt nghiệp Đại học Yên Kinh. Vào một đêm đang mơ màng buồn ngủ, hai người nằm trên giường trò chuyện và nói về việc dạy kèm 11 trước kỳ thi tuyển sinh đại học. Dương Tâm Dược bóng gió Lúc đầu, nếu em thực sự không thể đỗ Đại học Yên Kinh, anh có muốn cùng em đến trường đại học khác không? Chung Khả chả nghĩ về nó Không. Dương Tâm Dược 凸-_- …… Chung Khả Em không thể không vào được Đại học Yên Kinh. Dương Tâm Dược Sao cơ? Chung Khả Anh là thủ khoa của thành phố. Anh có thể ra điều kiện với văn phòng tuyển sinh. Dương Tâm Dược… Chung Khả Anh sẽ nói với họ rằng anh không cần học bổng cao hơn, anh chỉ muốn ở bên cạnh em thôi. Dương Tâm Dược Hi hi hi.
Editor Mứt ChanhChung Khả là một người hướng nội, nói chuyện từ trước đến nay chưa đến 3 phút mà luôn thành thành thật thật, an an tĩnh tĩnh. Có đôi khi Dương Tâm Dược cảm thấy giới tính của hai người bọn họ hẳn là đổi cho nhau một chút, cô phụ trách xưng bá thiên hạ còn cậu phụ trách ở nhà dưỡng tình Chung Khả như vậy lại nói ra một câu mười phần khí phách —— "Tớ phải dùng thành tích đánh bại Đới Kỳ Lân!"Dương Tâm Dược rất vui vẻ với tham vọng của cậu nhưng lại lo lắng tinh thần thất thường của Kỳ Lân tuy rằng EQ thấp nhưng chỉ số thông minh của hắn lại cao! Hắn lấy thân phận Trạng Nguyên tiến vào lớp, khoảng cách trúng tuyển đại học Yến Kinh chỉ có 20 điểm. Tổng điểm thi đại học của Chung Khả so với hắn giống như là một cái bầu trời một cái trên mặt đất, chênh lệch không khỏi quá Tâm Dược lo lắng sốt ruột nhưng lại không muốn đả kích cậu cho nên cô dứt khoát đem "Sách đỏ" mà gia sư soạn cho cô,như là hiến vật quý đẩy cho Chung Khả, muốn cho cậu ôm ổn chân dù không thắng được thì ít nhất cũng đừng thua quá khó nghĩ đến Chung Khả chỉ giở giở rồi đem sách đỏ trả về "Yên tâm đi, tớ không thành vấn đề.""Nhưng......""Thật sự." Chàng trai cười rộ lên, vẫn là dáng vẻ thẹn thùng,trầm ổn nhưng mặt mày lại nhiều hơn một phần tự tin, đem trái tim Dương Tâm Dược gõ thùng thùng rung động, "Tin tưởng tớ."※Trong chớp mắt, tiếng bước chân cuối tháng 9 càng ngày càng gần. Vào tuần cuối cùng,kì thi đầu tiên của trường học lại Kinh Anh đã viên lớp cho biết, kỳ thi hàng tháng và kỳ thi trung học phổ thông hàng tháng sử dụng cùng một bộ đề thi. Phương pháp đặt câu hỏi hoàn toàn giống với kỳ thi tuyển sinh đại học chính quy, Khó khăn sẽ thấp hơn so với kỳ thi tuyển sinh đại học vài tháng trước. Tâm lý của một số thí sinh quá mong manh, nếu lần đầu tiên liền "Thi thật", nói không chừng sẽ tự sa ngã, tương lai càng sẽ xuống dốc không phanh. Đối với thời gian kiểm tra, nó dựa trên kỳ thi tuyển sinh đại học chính thức. Ngày đầu tiên là thi ngữ văn vào buổi sáng, toán học là thi vào buổi chiều,vào buổi sáng ngày thứ hai là thi tiếng Anh và ngày cuối cùng dài ba giờ một kỳ thi nghệ thuật tự do toàn cải cách sách giáo khoa, hầu hết các thành phố ở Trung Quốc đã dần dần hủy bỏ các kỳ thi toàn diện về nghệ thuật tự do, và thay vào đó thay đổi thành ba bài báo nhỏ trong lĩnh vực chính trị,lịch sử và địa lý. Yến Kinh luôn kêu gọi cải cách chương trình giảng dạy. Bây giờ, học sinh năm hai và năm ba trung học mới được sử dụng sách giáo khoa hoàn toàn mới. Điều đó có nghĩa là, đây là phiên cuối cùng của cải cách chương trình giảng dạy. Nếu việc lặp lại này thất bại một lần nữa, họ phải học lại sách giáo khoa mặt với tình thế nghiêm túc như vậy, không một ai có thể thả với kỳ thi tháng lần này, toàn lớp học đều hạ trận địa sẵn sàng đón quân địch, mặc kệ là thí sinh bình thường từng có kinh nghiệm hay thí sinh thi Nghệ thuật nền tảng yếu, không ai có thể dùng thái độ hi hi ha ha đối mặt với nhóm thất tiên nữ làm ví dụ,có người bị mụn trứng cá trên trán, có người bị mụn nước ở khóe miệng và viêm họng. Họ đã thay đổi từ thiên nga trắng sang vịt bị rụng lông. Trông họ nhợt nhạt mỗi ngày và dường như không được chăm sóc kỹ tới đây, Dương Tâm Dược không thể không bội phục Mâu Tư Tư Nữ thần không hổ là nữ thần, cô ấy đáp mặt nạ đắt nhất vào ban đêm, ngay cả kỳ thi tháng cũng phải vẽ mày, đem chính mình thu thập xinh xinh đẹp đẹp, mười phần năng với cô ấy, dáng vẻ của Dương Tâm Dược vào kỳ thi tháng rất ngu ngốc. Tóc mái gần đây che chắn mắt nhưng cô không có thời gian xử lý, chỉ có thể cột tóc mái đứng lên cực kỳ giống cô nhóc trong tranh học bình thường đã được thiết lập như một phòng thi. Bàn cạnh nhau đã bị kéo ra và mọi thứ trong ngăn bàn đã được dọn sạch..Cách thời gian bắt đầu thi còn có mười lăm phút, mọi người đều lâm trận mới mài gươm, họ muốn củng cố những từ hiếm trong các tác phẩm và bài thơ có Chung Khả là ngoại lệ, trên bàn của cậu trừ bỏ một cái túi đựng bút trong suốt thì cái gì cũng đều không có, ngay cả cây sen đá tay gấu múp cũng không thấy tung tích."Chung Khả, cậu không hề ôn tập lại một chút sao?" Dương Tâm Dược kỳ quái hỏi."Không cần." Chung Khả lắc đầu, "Nên ôn tớ đã ôn rồi."Cũng thật tự Tâm Dược ngẩng đầu nhìn dáng vẻ của mắt kính nhỏ ngồi bàn đầu đang giành giật từng thời gian để đọc sách,toàn bộ nửa người của cô nghiên qua một bên về phía Chung Khả, nhỏ giọng "Ngữ Văn của Đới Kỳ Lân không tốt, cậu có cơ hội vượt qua hắn!"Chung Khả đầu tiên là sửng sốt, sau đó cười rộ lên "Tớ nói thành tích là " tổng thành tích ", không phải thành tích mỗi môn."Dương Tâm Dược không nói gì cả, cô chớp chớp mắt, trong mắt tràn ngập cổ vũ ""Tuy rằng tớ cảm thấy cậu là đang khoác lác nhưng tớ vẫn tin tưởng cậu!".Theo bản năng Chung Khả lại muốn sờ bé sen đá của cậu nhưng bàn tay của cậu lại chạm vào khoảng không, chỉ có thể chạm vào ngón tay của bản thân mà ngón tay phải nhẹ nhàng vặn các khớp xương của tay trái,cậu hơi dùng sức nắn vuốt một chút. Một ý tưởng đã xuất hiện trong lòng cậu trong một thời gian dài cuối cùng đã hình thành."Lớp trưởng, chúng ta đánh cuộc đi.""......" Dương Tâm Dược nghiêng đầu,chỏm tóc trên đầu lúc ẩn lúc hiện, "Đánh cuộc cậu có thể vượt qua hắn hay không đúng chứ?""Ừ." Cậu cười thẹn thùng, "Nếu tớ thắng, tớ muốn đến hội quán nơi cậu luyện kiếm, được không?"※Trải qua hai ngày vật lộn với đề thi, bài thi tổng hợp cuối cùng cũng kết thúc, tất cả học sinh trong lớp đều không hẹn mà phát ra một tiếng cảm thán "Thoát khỏi ông trời".Trừ bỏ mấy thí sinh thi Nghệ thuật tự sa ngã bởi vì thật sự không biết làm cho nên nộp bài trước thì bọn học sinh khác đều nỗ lực phấn đấu đến thời khắc cuối cùng. Đề văn khoa vốn dĩ chính là "Địa ngục viết tay ", không ngừng viết viết viết trong ba giờ, cũng không thể tính nỗi đã viết mấy ngàn từ hai ngày thi liên tiếp,chì của bút hoàn toàn dùng hết, Dương Tâm Dược run run cổ tay cảm thấy bản thân cần hai miếng thuốc vừa ra khỏi trường thi, học bá mắt kính nhỏ đã bị mọi người vây quanh. Mọi người đều tranh nhau hướng tụ tập quanh hắn,muốn cùng hắn nhìn đáp án đúng rồi tự mình tính ra kết quả."Đừng kéo tôi đừng kéo tôi!" Trong một đám người, vóc dáng của Đới Kỳ Lân vốn dĩ không cao hoàn toàn bị bao phủ, hắn chỉ có thể rống cổ kêu lên, "Thi xong không dò đề! Tôi còn muốn nghỉ quốc khánh sau kì thi!"Bên ngoài đám đông, Chung Khả và Dương Tâm Dược vừa mới cùng Viên Tiêu hội qua kì thi tra tấn thể xác lẫn tinh thần, Viên Tiêu bụ bẫm dường như đã biến thành một quả cầu khô khốc, uể oải ỉu xìu mà buông xuống trên mặt đất, đứng cũng đứng không khi nghe Đới Kỳ Lân kêu lên, đôi mắt cô ấy bỗng nhiên sáng ngời, quả cầu chợt như được bơm đầy khí " Thầy giáo thực sự sẽ đem bài thi qua quốc khánh mới nói sao?"Chung Khả lắc đầu "Tớ thấy cũng chưa chắc. Ngày mai tuy rằng là tiết cuối cùng của ngày đi học, nhưng khẳng định sẽ không dễ dàng buông tha cho chúng ta đâu."Dương Tâm Dược cũng phụ họa gật gật đầu "Lớp chúng ta có 50 người, phỏng chừng tối hôm nay giáo viên của chúng ta sẽ tăng ca chấm bài.""......" Qủa bóng Viên Tiêu càng ngày càng ba người bọn họ đang cảm thán lớp học lại thật đáng sợ thì một dáng người lung lay thổi đến bên cạnh bọn họ."Bạch Thiên!" Viên Tiêu mắt sáng rực liền gọi cô ấy khi cô ấy kéo tay Bạch Thiên đến bên cạnh mình thì mới kinh ngạc phát hiện sắc mặt u ám của Bạch Thiên,hai mắt đờ đẫn, khóe miệng cứng đờ nói với bọn họ "Các cậu đều ở đây"."Cậu làm sao vậy?" Dương Tâm Dược thấy dáng vẻ này của cô ấy vội vàng hỏi, "Thân thể không thoải mái hả? Có phải hay không......" Cô nhìn Chung Khả ngây ngốc đứng sừng sững bên cạnh, độ nhiên nhón chân lên rồi che kín lỗ tai của Chung Khả. Cô hỏi Bạch Thiên "Có phải " cái kia " của cậu tới hay không?""Không phải." Bạch Thiên thở dài, buồn bực không vui mà nói, "Tổng hợp chưa làm xong."Những thiếu sót của cô ấy không nằm ở đại não mà là tại trạng thái. Đừng nhìn bình thường cô ấy lúc ôn tập lưu loát, vừa lên trường thi thì đại não trống rỗng, lòng bàn tay đổ đấy mồ hôi. Cô đã chậm trễ quá lâu ở một số câu đề lớn, sống chết cũng nghĩ không ra địng nghĩa của chủ nghĩa duy vật lịch sử, kết quả là câu hỏi cuối cùng vẫn chưa viết xong. Lúc thu bài thi cô ấy còn muốn viết thì bị chủ nhiệm lớp hung hăng phê bình một trận.🍒 "Cậu đừng để ở trong lòng." Dương Tâm Dược vội vàng khuyên cô ấy, "Đây là kỳ thi hàng tháng, không phải là kỳ thi tuyển sinh đại học. Lần này, không được điểm cao thì còn có lần sau mà."Đáng tiếc Bạch Thiên còn đắm chìm trong cảm xúc thấp thỏm khi nộp giấy trắng, ngay cả Viên Tiêu đậu trêu chọc cô ấy cũng không cười nổi. Cô ấy vẫy tay cùng bọn họ rồi mang cặp sách rời khi cô ấy rời đi, Chung Khả hao hết sức lực của chín trâu hai hổ, cuối cùng mới thoát khỏi kiềm chế của Dương Tâm muốn đem Thiết Sa Chưởng từ trên lỗ tai mình gỡ xuống, cậu nghẹn khiến khuôn mặt đều đỏ lên —— cảm giác đó giống như là một cái kìm sắt ép chặt ở huyệt Thái Dương cậu, đừng nói là nghe lén bọn họ đang nói cái gì, cậu cảm thấy sọ não đã bị cô ấn bể rồi!"Cậu cậu cậu......" Cậu tò mò cầm lấy cổ tay của Dương Tâm Dược, trong ngoài đều lật Dương Tâm Dược tay cũng không đẹp cũng không trắng càng không mềm, để lại không ít vết chai khi đấu kiếm."Cậu nhìn cái gì?" Dương Tâm Dược có chút ngượng ngùng muốn rút tay về. Đừng nhìn cô bình thường tùy tiện, nhưng cô đối với tay mình có một chút tự ti...... Cô tuy là con gái cho nên tự nhiên cũng muốn giống những đứa con gái khác, có ngón tay tinh tế, khớp xương gầy gầy, sơn móng tay xinh đẹp mà không phải to và thô giống như bây Khả đáp "Tớ muốn tìm chốt mở ở nơi nào.""Chốt mở gì chứ?""Chốt mở điều khiển lực, tớ muốn điều chỉnh lực nhỏ xuống một chút.""......???"Bạn học Chung Khả thở dài "Cậu nói xem lực cậu lớn như vậy, nếu không cẩn thận đem tớ chặt đứt đi thì làm sao bây giờ."※Đúng như Dương Tâm Dược dự đoán, vào đêm kết thúc kì thi, vài vị giáo viên đã tăng ca thêm giờ đã chấm xong toàn bộ bốn bài thi của mọi sớm, chủ nhiệm lớp mang một quyển tài liệu hơi mỏng kẹp dưới nách đi vào trong phòng học, biểu tình trên mặt không biết là buồn hay người tinh mắt chú ý thấy trên tài liệu có một dòng chữ thật to —— "Thành tích của kì thi tháng đầu tiên tại trường học lại Kinh Anh", lập tức sợ tới mức giật mình đến nỗi ngay cả bánh mì nhét trong miệng cũng không nhai được,thiếu chút nữa nghẹn chết."Mượn lớp tự học sớm một chút." Chủ nhiệm lớp đem tập tài liệu kia ném lên trên bàn phát ra một tiếng "Bang". Ông đi thẳng vào vấn đề, cũng chưa cho mọi người một chút giảm xóc thời gian, "Các bạn học, trong tay thầy cầm chính là thành tích kì thi tháng ngày hôm qua, các thầy cô giáo đã chấm xong rồi."Ông đứng trên bục giảng rồi nhìn xuống phía dưới, đập vào mắt đều là những khuôn mặt nhỏ vặn vẹo. Xem ra mọi người đều không ngờ rằng họ sẽ bị giáng một đòn nặng nề như vậy vào ngày cuối cùng trước Quốc khánh..Bất quá, ngoại trừ hai Đới Kỳ Lân tiến vào lớp với điểm số cao nhất, hắn đẩy đẩy mắt kính trên mũi rồi ngẩng đầu ưỡn ngực ngồi vào chỗ ngồi. Bởi vì cằm ngước quá cao cho nên toàn bộ phần trên của hắn ta sắp cúi vị thứ hai thì sao...... Tầm mắt của giáo viên chủ nhiệm đảo qua khuôn mặt không thay đổi của chàng tai. Ông nghĩ đến phiếu điểm kinh người kia, ngay cả khi ông ta đã tham gia một vài lớp học lặp lại thì chắc chắn ông ta sẽ ngạc nhiên trước ba con số đó."Kỳ thi tháng đầu tiên, điểm tổng thể tốt hơn một chút so với thầydự đoán, nhưng lần này câu hỏi tương đối đơn em có điểm cao hơn kỳ thi tuyển sinh đại học. không cần kiêu ngạo""Dưới bục truyền đến trận nghị luận liên miên "Khó như thế chỗ nào đơn giản chứ"."Các bạn học có thành tích thi giảm xuống, hãy tìm nguyên nhân từ chính bản thân mình xem, có phải do chậm trễ hay không? Có phải qua loa hay không? Có một số em, bởi vì không biết làm liền nộp bài thi trước tiên, đây là hành vi cực kì sai lầm ——" chủ nhiệm lớp nói một cách nghiêm khắc, "Về điểm này, các em cần phải học tập bạn học Bạch Tuệ Quyên. Cô ấy là người yếu nhất và lớn tuổi nhất trong tất cả các em, cô ấy không có nền tảng cũng như trí nhớ như các em nhưng lần thi văn khoa kì này, mỗi câu trong đề cô ấy đều trả lời, bất luận phía trước có đúng hay không, loại thái độ này mới là thái độ với việc thi cử!"Trong một góc, dì Bạch được khen ngợi trên mặt tràn đầy vui vẻ không áp chế được. Làn da vàng lúc này lộ ra một chút hồng hào khiến dì ấy trông trẻ ra vài bục, chủ nhiệm lớp hỏi "Nghe hiểu chưa?""Nghe —— hiểu —— rõ —— ——" các bạn học thưa thớt ứng."Tới đầy thầy cũng không nhiều lời, bây giờ thầy bắt đầu đọc kết quả từng môn. Đọc đến tên người nào, đứng dậy cho mọi người nhìn rõ mặt."Những lời này vừa nói ra, trong lớp lập tức nổ người kêu "Thầy ơi, đây là xâm phạm riêng tư!"Có người kêu "Thành tích của mỗi học sinh hẳn là nên bảo mật!"Còn có người kêu "Tố chất giáo dục! Tố chất giáo dục hẳn là tôn trọng học sinh!"Tất cả mọi người đều hoảng sợ,nhiều người đối với kì thi kì này không chắc chắn cho lắm. Đặc biệt là các thí sinh thi Nghệ thuật kiêu ngạo, lúc nghĩ đến những chỗ trống lớn trong bài thi liền cảm thấy sau lưng ứa ra mồ hôi lạnh. Nếu thành tích thi không đạt tiêu chuẩn bị bại lộ trước lỗ tai của bạn học, họ còn lợi hại sao?🍒 Nào nghĩ đến thầy chủ nhiệm căn bản không để ý tới kháng nghị của bọn họ, ông giơ tập tài liệu trong tay lên rồi lại đột nhiên buông tay để nó rơi xuống bàn một cách nghiêm trọng, tạo ra một tiếng động lớn làm vỡ màng nhĩ—— "Đều câm miệng hết cho tôi! Đây là lớp học lại, ở lớp học lại, thành tích chính là mệnh của các em! Nhớ kỹ cho tôi!""......"Đây là lần đầu tiên giáo viên chủ nhiệm phát hỏa, bọn học sinh dưới bục cho dù có nhiều ý kiến đi chăng nữa đều chỉ có thể nuốt trở lại bụng. Bọn họ nào dám cùng thầy đối nghịch, chỉ có thể thành thành thật thật cúi đầu làm chim cả Dương Tâm Dược cũng sợ tới mức rúc cổ lại, Chung Khả nghiêng đầu nhìn cô chỉ thấy hai tay của cô gái siết chặt vào quần jeans và ngón tay của cô cũng đỏ Khả cũng không hiểu chính mình đang nghĩ gì, cậu nương theo ngăn bàn rồi duỗi tay qua bẻ từng ngón tay của cô gái ra, không cho cô lại hủy hoại bản thân Tâm Dược kinh ngạc quay đầu Khả lặng lẽ đem bé sen đá nhét vào trong lòng bàn tay cô, lại cầm lấy tay cô ấn đầu ngón tay vào "móng vuốt gấu nhỏ" của "bàn chân gấu" mềm dẻo. Phiến lá của thực vật mọng nước rất co dãn, sờ lên xúc cảm cực tốt, Dương Tâm Dược đã sờ qua con chó con mèo cho nên lần đầu tiên sờ "gấu", tư vị này...... Còn rất thú vị bục, thầy chủ nhiệm hắng giọng "Được rồi, thầy sẽ đọc tên bạn học có thành tích cao nhất của từng môn.""Thành tích cao nhất môn ngữ văn là 136 điểm, điểm tổng thể môn văn trong lớp chúng ta có chút thấp, phân tích văn học cổ cùng viết văn yêu cầu phải nắm chặt." Ông cúi đầu nhìn vào phiếu điểm, "Trạng Nguyên là bạn học Đới Kỳ Lân, mọi người cho tràng vỗ tay."Tên trong miệng thầy chủ nhiệm còn chưa gọi xong, mắt kính nhỏ đã đứng lên khỏi chỗ ngồi. Sống lưng của hắn thẳng tắp, mắt kính trên mũi lập loè mang theo sự thông minh khiến hắn ta toát ra một cổ...... Cổ khí đứng trên chỗ ngồi xoay 360 độ bảo đảm mọi người trong lớp đều hấp thu ánh sáng học bá của hắn. Tiếng vỗ tay trong lớp không được tính là nhiệt tình bởi vì những thí sinh năng khiếu ngồi ở cuối lớp cũng chẳng quan tâm khi tiếp thu "Ngước nhìn" cúa các bạn học xong, Đới Kỳ Lân đắc ý mà ngồi cùng bàn nhích qua chúc mừng hắn "Đại học bá, thật lợi hại!""Bình thường thôi, lần này tôi không phát huy tốt." Hắn nói cực kỳ "Khiêm tốn".Hạng nhất kế tiếp là môn tiếng Anh."Thành tích cao nhất môn tiếng Anh là 146 điểm,chúng ta hãychúc mừng ——" lúc này trên mặt thầy chủ nhiệm rốt cuộc cũng có chút vui vẻ, "——bạn học Mâu Tư Tư."Trong lớp học đầu tiên là an tĩnh một giây nhưng ngay sau đó, tiếng vỗ tay đinh tai nhức óc liền tràn ngập trong mỗi góc của lớp Tư Tư vốn dĩ chính là nữ thần nổi tiếng trong lớp, cô ấy đứng dậy rồi hơi gật đầu bói mọi người xung quanh. Khí chất kia giống như là một vị công chúa điện hạ tiếp nhận sự chào đón của thần tiên nữ vỗ tay nhiệt liệt rồi vây quanh ríu rít không ngừng hỏi cô ấy phương pháp học Tư Tư cũng không làm bộ làm tịch mà nói thẳng "Từ nhỏ tớ đã học ở trường song ngữ." Cô ấy đã lên kế hoạch đi du học sau khi tốt nghiệp trung học. Cô ấy đã vượt qua bài kiểm tra TOEFL cho nên lúc nhìn đề tiếng anh cấp ba như là một bữa ăn Tâm Dược một bên vỗ tay, một bên không khỏi hâm mộ "Thật là giỏi...... Tiếng Anh của tớ là môn " què chân ", từ vựng không nhớ nỗi, ngữ pháp cũng không hiểu được......"Cũng không biết có thể học hỏi gì từ Mâu Tư Tư hay không, người bạn cùng phòng có thể giúp cô hay Khả nghe xong liền chủ động nói "Nếu cậu không thể cũng có thể trực tiếp hỏi tớ, thành tích tiếng Anh của tớ cũng khá tốt."Dương Tâm Dược đang muốn cảm ơn cậu, chủ nhiệm lớp trên bục giảng lại một lần nữa mở nhiên lần này nội dung ông nói lại khiến cho cả lớp yên lặng —"Kế tiếp, thầy muốn tuyên bố bạn học có thành tích cao nhất môn toán học và văn khoa, hơn nữa em ấy là người có thành tích cao nhất trong kỳ thi tháng lần này."Dưới lớp, ánh mắt của các bạn học không hẹn mà gặp cùng tụ trên người của Đới Kỳ Lân, những người chung quanh theo bản năng nhích lại gần hắn giống như là có thể từ trên người vị học bá bá hấp thụ tiên có Dương Tâm Dược lo lắng sốt ruột nhìn chàng trai bên cạnh, trong đầu liều mạng tự hỏi trong chốc lát an ủi Chung Khả như thế nào......"Vị bạn học này, văn khoa bắt được thành tích ưu tú 270 điểm, toán học được điểm tuyệt đối!"Văn khoa được 270 điểm!Toán học tuyệt đối!!Trong lúc nhất thời, lớp học chỉ có thể nghe được tiếng hít hà, không biết thí sinh năng khiếu nào ở phía sau đang nói thầm một câu "Bốn môn thi của tôi cũng chẳng được 400 điểm......" Câu này nói trúng tâm sự của rất nhiều tim của Dương Tâm Dược đang đập rộn ràng vì phấn khích, không xong rồi, cô không thể cưỡng lại lòng ngưỡng mộ đối với vị học thần này! Cô muốn trở thành trang sức của vị học thần này, nếu là có thể được học thần đáp ứng đi nhờ xe, thành tích của cô khẳng định là cũng có thể cao lên,đại học Yến Kinh nhất định sẽ mở rộng cửa đón chờ cô!Nhưng nghĩ đến dáng vẻ của mắt kính nhỏ ích kỉ chưa bao giờ chia sẻ đề thi thì kích động trong lòng Dương Tâm Dược lại biến mất......Chủ nhiệm lớp vừa lòng mà nhìn đến kinh ngạc cảm thán trên mặt mọi người, đáy lòng ông bật cười, không hề thừa nước đục thả câu mà trực tiếp niệm ra đại danh vị học thần này ——"Chúc mừng em,bạn học Chung Khả Ngải."Mọi người "......???"Dương Tâm Dược "......!!!"Cô gái khiếp sợ nghiêng đầu qua, trơ mắt nhìn bạn cùng bàn của cô, anh em khác phái của cô, "Khuê mật" của cô, chủ nhân cây nha đam bên cạnh giường cô, "Chung Khả"" của cô từ trên chỗ ngồi chậm rãi đứng người đều mất khả năng nói chuyện và thở hổn hển, giống như một bức màn sân khấukhổng lồ đang đứng đó mà Chung Khả chính là diễn viên điện ảnh, pha quay chậm truyền đến trong mắt mọi với phản ứng của Đới Kỳ Lân...... Ai còn quan tâm phản ứng của Đới Kỳ Lân chứ?Chung Khả thật sự không có thói quen nhận "Sùng bái của mọi người, cậu có chút rối ren vẫy tay chào mọi người và nở một nụ cười trên khuôn mặt. Chỉ là lúc này đây, không ai lại đem tươi cười của cậu cùng "Thẹn thùng" "Nội hướng" "Ngượng ngùng" liên hệ với nhau, càng xem càng cảm thấy là ở đây là đang "Giả thỏ ăn thịt hổ"!Mà cánh tay của "Chó săn thỏ" Dương Tâm Dược tiểu thư bên cạnh "" Giả thỏ"" này suốt một tháng run lên,sen đá trong lòng bàn tay thiếu chút nữa là ôm không ngẩng đầu ngơ ngác nhìn sườn mặt quen thuộc của chàng trai, cảm thấy não của mình đã quá tải khiến cô choáng váng hơn so với bốn bài thi."Cậu......" Cô ngơ ngác hỏi, "Không phải cậu nói, điểm thi đại học của cậu không phải chỉ mới trên trung bình sao?"Cô cho rằng giọng nói của mình đã rất thấp, nhưng trong lớp lại thực sự quá im lặng, những lời này rõ ràng truyền vào tai Đới Kỳ Kỳ Lân đột nhiên có sức lực, không thể tưởng tượng nỗi mà gào lên "Thầy!Nhất định Chung Khả Ngải đã gian lận! Lớp trưởng nói cậu ta thi đại học vừa mới trên trung bình!"Dương Tâm Dược vừa nghe xong lập tức buông nghi vấn xuống, giận dữ trừng hắn một cái rồi giơ tay phải lên tạo thành nắm đấm, dường như muốn tiếp tục "trận đấu quyền anh" còn dang dở ngày hôm đó trong quán ăn."Tớ không có gian lận." Chung Khả nhìn hắn ta một cách khó hiểu, cảm thấy hắn ta thật sự quá hoang đường. Văn khoa gian lận như thế nào? Này đâu có giống như lí khoa chép công thức bí mật mang vào, văn khoa chính là năng lực viết cùng năng lực phân mắt của Đới Kỳ Lân chuyển động "Vậy cậu nói xem phương pháp học tập của cậu là gì? Tôi cũng muốn nhìn một chút xem phương pháp học tập nào có thể đem cậu tăng điểm nhiều đến vậy.""Tớ cũng không có phương pháp học tập gì đặc biệt.""Hừ, tôi thấy cậu chính là......"Chung Khả ngượng ngùng mà nhấp hai mảnh môi mỏng —— "Thi đại học hồi tháng 6, tớ không thi toán học."
Editor Mứt Chanh Tuy nhiên,câu chuyện"Cậu bạn khoa Văn với cái tên siêu đáng yêu tặng bạn cùng bàn một gốc nha đam lớn" ở lớp tự học buổi sáng nhanh chóng đã biến thành bát quái mà mọi người đều biết. Vào thời gian nghỉ giải lao,người của lớp khoa học tự nhiên chen chúc nhau đến, giả bộ lơ đãng đứng trước cửa khoa Văn để nhìn một chút cái cây thần kì kia đến tột cùng trông như thế từng có người thấy qua cây nha đam lớn đến như vậy —— Dương Tâm Dược đem nó đặt xuống đất cạnh bàn học của mình nhưng cho dù vậy, đỉnh nha đam vẫn cứ vượt qua mặt bàn,có khả năng đem người che kín mít. Hơn nữa cây nha đam này lớn lên không phải dựng thẳng về phía trước mà chiếc lá ở phía dưới xòe ra như những cánh hoa chiếm cứ toàn bộ lối đi. Các bạn học đều tranh nhau chụp ảnh chung cùng cây nha đam khổng lồ này. Viên Tiêu thấy thế cũng vội vàng đem điện thoại mình nhét vào trong tay Dương Tâm ấy đem nửa thân mình giấu ở phía sau cây nha đam,chỉ để lộ ra khuôn mặt trắng nõn ở phiến lá,để cho Dương Tâm Dược giúp cô ấy chụp ảnh. "Có cái gì để so sánh mới có thể khiến mặt tớ nhỏ đi!" Viên Tiêu nói với lời thề son sắt. Chung Khả hậu tri hậu giác phát hiện chính mình đã làm ra "Thành tựu lớn",liền hối hận không dám ngẩng đầu,cậu nhanh chóng đem mình giấu sau đống sách, cổ cúi xuống như một con đà điểu, hoàn toàn không nghe thấy bạn bè trêu ghẹo. Thực ra cậu không muốn nổi bật đâu! Ngày hôm qua lúc cậu nhìn thấy vết sẹo trên cánh tay của Dương Tâm Dược, đầu cậu nóng lên mà quyết định đem cây nha đam trồng ba năm cho bạn cùng bàn mới của mình Nha đam là một loại cây phổ biến trồng trong nhà, chỉ là người bình thường trồng đều là loại nha đam nhỏ để bàn, chẳng hạn như "Bất Dạ Thành", "Trân châu", "Long sơn" vân nhà cậu chỉ có một gốc nha đam này, cậu giữ lại hai phiến lá để trồng, phần còn lại thì kéo tới trường học. Lúc ấy, trong lòng cậu có một ý niệm Một gốc nha đam lớn như vậy cho dù mỗi ngày Dương Tâm Dược cắt một miếng để đắp sẹo cũng đủ cho cô dùng cả một năm! Nào nghĩ tới chuyện một món quà đơn thuần như thế lại trở thành đề tài buôn chuyện của mọi người. Rốt cuộc, nó lớn quá mức "Khác người". Nghĩ tới điều đó, Chung Khả quẫn bách mà đem sách giáo khoa dựng thẳng lên để che đi khuôn mặt mình. Dương Tâm Dược lại không cho phép cậu tránh né. Cô "Bang" ấn sách trong tay cậu xuống rồi hỏi cậu "Nha đam này là do cậu trồng sao?""Ừ, tớ trồng được ba năm rồi." Chung Khả gật đầu, "Nó có phải quá lớn hay không?""Ừ có chút lớn." Dương Tâm Dược vươn tay lên đỉnh đầu của nó, chỉ là độ rộng của một mảnh phiến lá mà còn dày hơn cả so với cánh tay. Chung Khả ủ rũ cụp đuôi mà không nói nên lời nào. Nhưng mà Dương Tâm Dược lại nói "Nhưng tớ thực thích món quà này.""......!!!"Sau khi cô bị thương, cái dạng đồ bổ gì mà chưa từng ăn qua, cái dạng chăm sóc gì mà chưa nhận qua cơ chứ? Cây nha đam mà Chung Khả đưa cho cô không phải là thứ có giá trị nhất nhưng lại là thứ có ý nghĩa nhất. Đây chính là cây mà bạn cùng mới của cô trồng ba năm...... Tâm ý là vô giá. Nghĩ đến đây, cô liền kéo chậu nha đam về phía mình, nếu không phải hình thể của nó quá lớn, cô thật muốn đem nó đặt trên bàn học cùng sánh vai với sen đá, để tất cả mọi người đều biết cô nhận được một món quà quý đến cỡ nào. ※ Cuối cùng chậu nha đam này cũng kinh động tới giáo viên chủ nhiệm. Bởi vì nó lớn đến chói mắt, khi giáo viên trên bảng giảng bài, tầm mắt đều khống chế không được mà nhìn vào nó, càng miễn bàn những học sinh thiếu tập trung. Giáo viên chủ nhiệm ra lệnh cưỡng chế Dương Tâm Dược nhanh chóng đưa nha đam đi, vì thế Dương Tâm Dược liền thừa dịp giờ ra chơi mang chậu nha đam khổng lồ kia về ký túc xá nữ. Trường học lại Kinh Anh chỉ có một tòa nhà chính, một tầng là phòng học, nhà ăn, văn phòng giáo viên, tầng hai,ba, bốn đều là ký túc xá. Chung Khả nghĩ thầm muốn hỗ trợ nhưng bất đắc dĩ giới tính của cậu không hợp, căn bản không có khả năng đặt chân vào phòng ngủ của nữ sinh cho nên đã bị quản giáo ngăn ở cầu thang. Dương Tâm Dược vỗ vỗ ngực "Yên tâm, một mình tớ không thành vấn đề đâu!""Như vậy sao được!" Chung Khả căn bản không tin, sáng sớm hôm nay vì đem chậu nha đam này đến trường học mà cậu đặc biệt mướn một chiếc xe ba bánh chở đi hết 20 đồng tiền, chủ xe ba bánh đã phàn nàn rất nhiều trên đường đi. Dương Tâm Dược chính là nữ sinh, làm thế nào nâng được vật nặng như vậy? ...... Ai có thể nghĩ đến, Dương Tâm Dược thật sự nâng lên được. Cô ngồi xổm xuống, đôi tay ôm quanh chậu hoa, nhẹ nhàng đứng dậy —— chậu này đủ để cho Chung Khả mệt đến tê liệt nhưng đã bị Dương Tâm Dược ôm ở trong lòng ngực. Chung Khả đã từng ở trên đường nhìn thấy nữ sinh ôm một con gấu bông cực lớn nhưng biểu tình của người ta đều không nhẹ nhàng như cô. Dương Tâm Dược ôm chậu hoa trong ngực, khiêm tốn nói "Không sao đâu, cũng không nặng lắm."Không nặng cho lắm, cũng chỉ 50 cân thôi mà. Nếu cánh tay cô không bị thương, bế đồ vật 100 cân cũng không nói chơi. Dương Tâm Dược mới vừa đi được vài bước đã bị Viên Tiêu cản lại. Viên Tiêu hét lên "Mau buông mau buông! Ôm nó cậu cũng không thể nhìn thấy đường, nếu té ngã làm sao bây giờ."Cô ấy rất nhiệt tình, Dương Tâm Dược là bạn học đầu tiên mà cô ấy quen biết sau khi tiến vào lớp học lại, tự nhiên mọi chuyện đều thay đối phương suy xét. Cô ấy mạnh mẽ tham gia đội quân chuyển hoa,cuối cùng lại mang theo một đồng minh nữ —— đó là một thiếu nữ váy trắng nhẹ nhàng mảnh khảnh, diện mạo bình phàm, thoạt nhìn yếu đuối mong manh. "Đồng minh" gật đầu đối với Dương Tâm Dược, đang muốn tự giới thiệu thì Dương Tâm Dược đã mở miệng trước một bước "...... Bạch Thiên, đúng không?""Đúng vậy." cô gái cười, "Không hổ là lớp trưởng, nhanh như vậy đã nhớ kỹ tên mọi người rồi."Lớp học lại mới khai giảng ba ngày nhưng Dương Tâm Dược đã có thể chuẩn xác kêu tên một bạn học xa lạ, xem ra lớp trưởng này thực dụng tâm. Chung Khả không quen cùng người xa lạ giao tiếp, cho dù bọn họ đã học chung ba ngày nhưng khu vực cậu giao hữu bị giới hạn tập trung vào người cậu, trong phạm vi bán kính là "1 người", nói cách khác, cậu không biết ai khác trong cái lớp này ngoại trừ những bạn xung quanh cậu ra. Tuy rằng cậu không có ấn tượng với Bạch Thiên nhưng lại có kí ức khắc sâu đối với một vị bạn học họ Bạch. "Tớ nhớ bạn học lớn tuổi nhất lớp ta hình như cũng họ Bạch? phải không" Cậu không xác định mà hỏi. "Đúng vậy." Bạch Thiên gật đầu, "Người cậu nói đến chính là Bạch Tuệ Quyên,dì Bạch phải không? Chỗ ngồi của dì ấy vừa lúc ở sau tớ."Có Bạch Thiên cùng Viên Tiêu to lớn trợ giúp, Chung Khả rốt cuộc cũng có thể yên tâm. Cậu đứng ở cầu thang bên ngoài lối vào ký túc xá, ngẩng đầu nhìn bóng dáng của ba cô nữ sinh đẩy chậu hoa rời đi, cho đến khi các cô đi qua chỗ ngoặt hoàn toàn không nhìn thấy nữa, cậu mới thu hồi tầm mắt. Xem ra, cô thực thích kia chậu nha đam kia...... Chung Khả mang cặp sách chậm rãi đi xuống thang lầu. Cậu cố gắng hết sức để kìm lại bước nhảy vọt trong lòng, nhưng không giữ được nhịp bước chân, cuối cùng tại ba bậc thang cuối cùng liền trực tiếp nhảy xuống. Nam sinh thích trồng cây, đặc biệt là thực vật mọng nước, ở rất nhiều thời điểm là lên không được mặt bàn, "sở thích ẻo lả ", nhưng Chung Khả thích chúng nó, thích chúng nó an tĩnh càng thích chúng nó làm bạn. Lần này thi lại đại học, cậu đặc biệt chọn cho mình một chậu cây nhỏ yêu thích cùng cậu đi học. Đây là lần đầu tiên cậu đem cây mình trồng cho người khác, nói cũng lạ, lúc cậu trồng chậu khác dù chỉ rớt phiến lá cây cậu đều đau lòng muốn mệnh nhưng khi cậu quyết định đem nha đam đưa cho Dương Tâm Dược lại không có một chút chần chờ. Ôi...... Này nhất định là sức mạnh tình bạn rồi! ※ Chung Khả cũng không biết, đang lúc cậu nhớ thương Dương Tâm Dược, Dương Tâm Dược cùng hai người bạn học cũng đang thảo luận về cậu. "Lớp trưởng lớp trưởng!" Bạch Thiên một bên đẩy chậu cây to, một bên truy vấn, "Tại sao cậu ấy lại đưa cây cho cậu? Cậu ấy đang theo đuổi cậu ư?"Chung Khả lớn lên đẹp trai, khí chất lại tốt. Ngay cả khi trong lớp toàn là thí sinh thi Nghệ thuật bên cạnh cậu đều bị cậu làm cho mờ mịt. Khuyết điểm duy nhất chính là tính cách của cậu quá mức hướng nội —— nhưng nam sinh như vậy mới thành thật! Không biết có bao nhiêu nữ sinh đang chú ý đến nay nữ sinh lớp tự nhiên đứng ở cửa lớp bọn họ lúc ẩn lúc hiện, trên danh nghĩa nói là xem nha đam, kỳ thật ai cũng biết, là vì nhìn Chung Khả. Cũng chỉ có loại cô nương thần kinh thô như Dương Tâm Dược mới có thể cùng cậu kết nghĩa "Anh em". Dương Tâm Dược vừa nghe xong đang muốn phủ nhận thì ai ngờ bị Viên Tiêu đoạt trước. Viên Tiêu nói năng hùng hồn đầy lý lẽ "Đừng nói giỡn, hai người bọn họ tuyệt đối không liên quan!"Bạch Thiên không tin "Cậu không phải đương sự, làm sao biết được chứ?""Này còn có thể là giả sao?" Viên Tiêu chỉ tay vào chậu cây, "Nếu cậu ta muốn theo đuổi cô ấy, như thế nào sẽ đưa cho cô ấy một cái cây xanh lớn như vậy?"Dương Tâm Dược "......"
Chương 70 Kỳ thi Editor Sunn & Mứt Chanh Dưới áp lực học tập căng thẳng đến mức khó thở, cuối cùng kỳ thi cũng đến. Đề thi đều giống nhau như đúc. Lần này đối thủ không còn là học sinh hàng đầu của “tám thành phố” nữa mà là trên dưới 100000 thí sinh ở Yến Kinh. May mắn Yến Kinh là trung tâm của thành phố, nếu thật sự phải thi cùng với các tỉnh khác thì có lẽ phải thi với hơn trăm ngàn hoặc thậm chí hàng triệu thí sinh tranh nhau đi qua chiếc cầu độc mộc, thật sự sẽ áp lực hơn rất nhiều. Như thường lệ, trước khi bắt đầu, chủ nhiệm vẫn xách Dương Tâm Dược lên văn phòng dạy dỗ thật tốt, quanh đi quẩn lại cũng chỉ có mấy câu “Dương Tâm Dược à, đừng thấy lần trước em thi tiến bộ thêm 20 điểm thì chủ quan nhé! Em là lớp trưởng, nhất định phải làm gương cho các bạn, lần thi này không khác gì so với lần thi mỗi tháng đâu.” Dương Tâm Dược thản nhiên chớp chớp mắt hứa hẹn. Đùa à, phía sau cô có thầy Phương “vua ra đề” và “Học thần” Chung Khả, nếu cô thi không tốt, chỗ nào xứng với học phí đắt như vây. ※ Trình tự của kì thi này tương tự như kì thi đại học, môn ngữ văn thi đầu tiên, đúng 9h rưỡi bắt đầu phát đề. Thí sinh thi đại học làm việc và nghỉ ngơi rất có giờ giấc, sáng thường rời giường lúc 6h để có thể lên lớp tự học lúc 7h, vì có khoảng 2h nhàn rỗi cho nên Dương Tâm Dược quyết định dùng nó để ngủ bù, tu dưỡng nhan sắc. Nhưng những người tập thể thao không cần phải ngủ đủ mà họ vẫn luôn tràn đầy năng lượng. Như ngày thi hôm nay, Dương Tâm Dược không hề được ngủ thẳng giấc đến hừng đông. Trong đầu cô như có một cây huyền đao, bên ngoài mặt trời vừa ló dạng thì cây huyền đao đấy cũng cầm mí mắt cô nhấc lên. Dương Tâm Dược nhìn sang di động của mình, mới có 5 giờ rưỡi. So với giờ cô đi học bình thường thì sớm hơn rất nhiều. Cũng tốt. Nữ hiệp Dương không thể không thừa nhận đối mặt với trận chiến sắp tới cô không khỏi hơi khẩn trương. Đến khi cô vào nhà ăn thì mới phát hiện ra không chỉ có một mình mình phấn khích như vậy. Mọi người đứng ở bàn ăn, một tay cầm bữa sáng một tay cầm vở. Mỗi người như đang mài gươm trước khi lâm trận vậy. “Tâm Dược, ở đây!” Viên Tiêu từ xa đã thấy cô nên vẫy tay kêu cô vào. Hai tay Dương Tâm Dược bưng khay thức ăn, khuỷu tay vẫn còn kẹp tập thơ cổ, oằn mình đi đến bàn của họ. Viên Tiêu thấy khay đồ ăn của cô, lắp bắp nói không nên lời, “Tâm Dược, cậu, cậu không sao chứ? Sao lại lấy nhiều đồ ăn sáng như vậy?” Hai cái bánh kẹp thịt, một cái bánh chẻo, một cái bánh bao nhỏ cộng thêm một ly sữa đậu nành chấm với bánh quẩy. Tuy bình thường lượng cơm Dương Tâm Dược ăn đã rất nhiều rồi nhưng bữa cơm sáng này nhìn không khỏi hơi khoa trương. Dương Tâm Dược bĩu môi, “Không còn cách nào khác, mỗi khi đến kỳ thi tớ sẽ khẩn trương, mà khi tớ khẩn trương thì tớ lại muốn ăn thêm một chút.” Cô còn nói thêm, “Các cậu còn nói tớ ăn nhiều, cậu với Bạch Thiên sao lại uống nhiều cafe như vậy?” Nhà ăn có cung cấp cafe miễn phí, trên bàn Viên Tiêu và Bạch Thiên bày bảy tám ly giấy dùng một lần toàn là cafe, nghe mùi thì còn có vẻ là cafe không sữa không đường. “Cái này không phải của tớ!” Viên Tiêu nhăn mặt phản bác, “Tớ hôm nay cũng rất khẩn trương cho nên cũng chưa ăn cái gì. Tất cả chỗ cafe này là của Bạch Thiên hết đấy!” Cô ấy nhỏ giọng nói thêm, “Tớ có khuyên cậu ấy rồi nhưng cậu ấy không chịu nghe.” Bạch Thiên đang vùi đầu vào đọc sách nghe vậy liền ngẩng đầu lên nhìn, nhìn Dương Tâm Dược cười cười xem như chào hỏi. Chỉ là nụ cười ấy không hề có tí sức lực nào, sắc mặt cô ấy tái nhợt, đôi mắt thâm quầng, khuôn mặt trắng bệch như tờ giấy, vẻ ngoài như đang trúng phải một loại kịch độc. “Bạch Thiên à, cậu còn ổn không đấy?” Dương Tâm Dược cẩn thận hỏi, “Tối hôm qua cậu không ngủ à?” “Không sao, tớ có chừng mực mà.” Bạch Thiên nói xong thì gục đầu xuống đọc sách, không hề nhiều lời thêm một câu. ※ Lần này cũng giống như lần trước, chỗ ngồi là do thầy giáo bốc thăm để chọn ra. Các thí sinh khác xem lần thi cử này như lâm phải đại dịch, bởi vì thông qua lần thi này mới có thể đánh giá kết quả kỳ thi đại học sắp tới. Rất nhiều thí sinh khi có điểm thi đại học, khi đem đi so sánh với lần thi này thì thấy chênh nhau không quá 10 điểm. Nếu lần thi này có thể thuận lợi vượt qua thì không cần lo đến kết quả của kỳ thi đại học nữa rồi. Vì thế nên các thí sinh hiện tại đang đứng trước cửa, tay ai cũng cầm sách chỉ để tranh thủ từng giây để nhớ thêm một kí tự khó hoặc cố thuộc thêm một câu thơ cổ nữa. Mãi cho đến khi tiếng chuông bắt đầu giờ thi vang lên thì bọn họ mới lưu luyến buông sách xuống, như ong vỡ tổ mà lùa vào phòng thi. Tâm trạng của Chung Khả vẫn luôn ổn định, trong khi những người khác đang mang tâm thế ôm chân Phật tổ thì trước khi thi 15 phút cậu đã vào phòng thi rồi. Ngoại trừ mang theo một cái hộp bút trong suốt thì cậu không hề mang theo cái gì nữa. Sau khi Dương Tâm Dược nghe thấy tiếng chuông thì vội vàng chạy vào phòng thi tìm chỗ ngồi có dán tên mình — thực trùng hợp, chỗ ngồi của cô lại ngay sau lưng Chung Khả. “Chung Khả, có cậu “trấn yểm” ở đây chắc chắn lần này tớ sẽ thi tốt thôi!” Tay Dương Tâm Dược đang xoay tròn chiếc bút chì 2B, giống như một chú chó nhỏ vẫy đuôi tỏ ý vui vẻ. “Cái từ “trấn yểm” không nên dùng như vậy đâu.” Chung Khả buồn cười, quay ra phía sau lấy tay chọc chọc lên trán cô, “Xem ra lần thi này cậu sẽ bị mất điểm phần phân tích từ cho xem.” “Ui ui mồm quạ đen.” Dương Tâm Dược vội vàng che trán lại, ngăn không cho cậu thực hiện được hành động. Trước khi thi được nói chuyện phiếm như vậy cũng là một biện pháp hay để giải tỏa cảm xúc. Cũng chỉ là một kì thi thôi mà? Cô đã chinh chiến qua nhiều “sa trường” hơn thế này nữa, bút trong tay cô là bảo kiếm, bảo kiếm vừa được rút ra thì đánh đâu thắng đó, không có gì có thể cản nổi. Bên cạnh đều là chiến hữu của cô, bọn họ đều đang chạy hết mình, cô sao có thể chưa lâm trận đã đầu hàng? Khi phát đề thi, thầy chủ nhiệm đưa một xấp đề cho người ngồi bàn đầu, sau đó mọi người cứ theo thứ tự truyền xuống phía sau. Chung Khả nương theo cơ hội này để xoay người, nhìn Dương Tâm Dược nhẹ giọng khuyến khích “Cố lên.” Dương Tâm Dược không biết tại sao mình lại lớn mật như vậy, rõ ràng còn phải chuyền bài thi nhưng cô lại bỏ bài xuống, kéo tay chàng trai. Chung Khả khẽ ngẩn người, lông mi dài rung động bình tĩnh nhìn cô. Tay con gái không mềm mại mà lại mang theo vết chai mỏng, đầu ngón tay khẽ cọ vào lòng bàn tay cậu, không biết là do cố ý hay vô ý, cô cầm tay cậu, để lại trong lòng bàn tay cậu một ấn kí nóng bỏng. “Cậu cũng vậy.” Tay Dương Tâm Dược vững vàng cầm xấp đề, “Cố lên!” ※ Có Chung Khả “tọa trấn” ở phía trước, trận thi cử này Dương Tâm Dược phát huy cực kỳ ổn định. Lại nói thêm, đây vẫn là lần đầu tiên Dương Tâm Dược nhìn thấy bóng dáng của Chung Khả. Đừng thấy bọn họ thường xuyên cùng nhau chơi đùa, nhưng mỗi lần đều là Dương Tâm Dược lập tức đường hoàng đi phía trước, Chung Khả một là đi bên cạnh hoặc là đi phía sau để che chở. Lần này đổi vị trí, Dương Tâm Dược rốt cuộc cũng có cơ hội có thể chậm rãi thưởng thức bóng dáng chàng trai. Chung Khả đã bước vào giai đoạn thành niên, dáng người đã có ngoại hình của người trưởng thành Cậu cũng không phải loại hình con trai “cường tráng”, cậu cao gầy văn nhã, lại không có dáng người quá gầy; cậu trầm tĩnh như tùng, bóng dáng mang theo vẻ trầm tĩnh và sống nội tâm không giống với bạn bè cùng lứa tuổi. Khi thi Chung Khả luôn loáng thoáng cảm thấy phía sau lưng có một luồng nhiệt chiếu đến, cảm giác như là mặt trời rực lửa được nhìn qua kính lúp, ánh sáng được chiếu qua kính lúp khiến lưng cậu gần như bốc cháy. Quả nhiên, giác quan của cậu vẫn luôn chính xác. Bởi vì nhìn chằm chằm cậu không phải ai khác mà chính là Dương Tâm Dược. Không có cảm hứng để làm bài ngữ văn, cô quay sang nhìn Chung Khả, tìm một chút linh cảm. Không thể nghĩ ra cách giải toán, cô cũng nhìn sang Chung Khả, hấp thụ một chút ánh sáng của học thần. Từ vựng Tiếng Anh không đủ để làm bài, cô nhìn Chung Khả một cái, bình tâm dùng mọi nỗ lực để đoán từ. Viết văn bị bí ý, cô nhìn nhìn Chung Khả tiếp tục vùng vẫy. Mỗi khi cô gặp phải một bài quá khó, chỉ cần cô ngẩng đầu nhìn bóng lưng của Chung Khả thì sẽ có thêm động lực để làm bài. Cho dù cậu sẽ vĩnh viễn không biết cô ở sau lưng yên lặng chú ý cậu, chỉ cần thân ảnh cậu còn ở trong tầm nhìn của cô, cô đã rất vui vẻ. “Khụ khụ!” Trên bục giảng, thầy chủ nhiệm khẽ hắng giọng một tiếng, hấp dẫn sự chú ý của mọi người. Giám thị đang tuần tra trường cũng dừng bước, sắc mặt nhìn không ra vui hay buồn. Thầy chủ nhiệm trầm giọng nói “Tại đây thầy muốn nhắc nhở bạn học nào đó, phải tập trung chuyên chú vào bài thi của mình, không cần phải nhìn đông nhìn tây, không cần hy vọng người khác có thể giúp ’ em! Đây chỉ là thi thử thôi, vì chỉ còn mấy ngày nữa đã phải thi đại học rồi! Lần này em có thể gạt được mình, đến khi thi đại học, chẳng lẽ em cũng có thể nhìn đến ’ bài thi của người khác sao?” Lần cảnh cáo này của thầy chủ nhiệm cực kỳ nghiêm khắc, thầy giám thị nghe thấy liên tiếp gật đầu. Thầy giám thị vô cùng đau đớn “Mấy lần khảo thí này, thầy vẫn thấy có một vài bạn nữ khi giải đề rất hay thất thần, được một lát lại ngẩng đầu nhìn xung quanh một chút. Thầy sẽ không nói đó là ai, bạn học này, bình thường thành tích của em rất tốt, tại sao có thể mắc một sai lầm mang tính nguyên tắc như thế này?” Nhìn đông nhìn tây…… Thất thần…… Bình thường thành tích rất tốt mà…… Tuy rằng thầy không điểm danh phê bình thế nhưng tai Dương Tâm Dược nghe được, lập tức dò số có tên của mình trên chỗ ngồi. Haiz, đều do lúc khảo thí cô luôn phân tâm tìm bóng dáng của Chung Khả, cô vẫn là lớp trưởng, hiển nhiên sẽ bị giáo viên hiểu lầm thành gian lận! Ngẫm lại mấy lần thi này, thầy giám thị xác thật thường xuyên đi xung quanh cô, cô còn tưởng rằng chỉ là ảo giác thôi. Nghĩ đến đây, Dương Tâm Dược không dám nhìn lại, cô vội vàng gục đầu xuống, thành thật tiếp tục giải đề. Bởi vì cô nhất thời chột dạ nên đã bỏ lỡ ở chỗ ngồi chếch ở phía trước, sắc mặt của Bạch Thiên đột nhiên tái nhợt. ※ Vì lần này phải chấm điểm theo dây chuyền của cả nước, đến khi có thành tích và tổng xếp hạng đã là chuyện của hai tuần sau. Buổi sáng, Dương Tâm Dược mới vừa bước vào phòng học đã phát hiện mọi người đều đang vây quanh chỗ ngồi của Chung Khả, ríu rít nhưng không biết đang nói cái gì. Bóng dáng của chàng trai đã hoàn toàn bị đám người bao phủ, Dương Tâm Dược tiến lên xem náo nhiệt, nhón chân nhảy nhảy, chỉ có thể nhìn thấy mấy sợi tóc của Chung Khả. “Đây là làm sao vậy?” Dương Tâm Dược tùy tay túm lấy người bên cạnh. Trùng hợp cô đã túm phải Đới Kỳ Lân. Chỉ nghe giọng cậu ta chua chua “Còn có thể như thế nào nữa…… Vừa rồi thầy chủ nhiệm lại đây nói Chung Khả lần thi toán học này lại được điểm tuyệt đối.” Lần này đề toán học đặc biệt khó, đề được lựa chọn có điểm mấu chốt, đề hàm số có điểm mấu chốt, đề nào cũng có điểm mấu chốt…… Tóm lại một điểm mấu chốt hợp với một điểm mấu chốt. Dương Tâm Dược khi làm bài chỉ cảm thấy bản thân giống như là “giẫm lên ván trượt quá tốc độ”, một đường nhảy nhót nhảy nhót điên cuồng. Nhưng lại là một đề toán khó, nhưng khi vào tay Chung Khả rồi cũng thành một con đường bằng phẳng, trôi chảy cực kỳ. Vừa nghe là tin tức này thì Dương Tâm Dược “à” một tiếng “Vậy sao?” “…… Cậu sao vậy, bình thường không phải có quan hệ tốt nhất với Chung Khả sao, tại sao cậu ấy được điểm tuyệt đối mà cậu lại không hề kích động?” Đới Kỳ Lân hoài nghi đánh giá cô, hoài nghi cô đã bị đánh tráo. “Là vì không có gì phải kích động á.” Dương Tâm Dược cười giảo hoạt, “Bởi vì tớ từ trước đến giờ hoàn toàn tin tưởng cậu ấy có thể lấy được điểm tuyệt đối.” >>
trách anh quá đáng yêu